Bố mẹ cù nách để con cười là hành động nguy hiểm: Nên dừng ngay

Bé cười khi bị cù nách khiến cha mẹ ảo tưởng rằng con đang vui vẻ nhưng sự thật không phải như vậy. Đây lại là những hành động nguy hiểm

 

Cù nách (cù lét, thọc/chọc lét) là việc chạm vào một bộ phận trên cơ thể như nách, eo, gan bàn chân của trẻ để gây nhột hoặc gây cười. Hành động tưởng chừng vô hại này lại vô cùng nguy hiểm nếu đối tượng bị cù là các em bé.

Bé cười không có nghĩa là đang vui

Người bị cù sẽ mất tự chủ. Việc đứa bé giằng co để không bị chọc lét khiến bé cảm thấy khó chịu, đôi khi là tức giận. Cù lét chỉ tạo ra ảo tưởng ở người đối diện rằng người đang vui vẻ.

Bé không thể nói với cha mẹ nên dùng lại

Nhột có thể gây ra tiếng cười không thể kiểm soát và khó dừng lại. Tiếng cười kiểu này đạt đỉnh điểm có thể khiến người bị cù không thở đúng cách, không thể nói rõ tình trạng mà mình đang gặp phải từ đó dẫn tới các biến chứng y tế nghiêm trọng.

Gây ám ảnh cho con

Có thể bạn chưa biết, cù lét đã từng được sử dụng như một hình thức tra tấn. Ở thời nhà Hán của Trung Quốc, đây là cách tra tấn dành cho quý tộc vì nó không để lại dấu vết và nạn nhân cũng hồi phục nhanh chóng. Trong khi đó, người Nhật có thuật ngữ “kusuguri-zeme” – có nghĩa “cù không khoan nhượng” để chỉ kiểu tra tấn này.

Nhiều nghiên cứu cho thấy, cù lét có thể coi là một hình thức bạo hành thể xác, gây phản ứng sinh lý thái quá khiến nạn nhân nôn, thậm chí là mất ý thức do không thở được.

Do đó, cù lét có thể không mang lại niềm vui mà còn khiến trẻ bị ám ảnh. Trong trường hợp bị cù lét quá nhiều, bé có thể cảm thấy bất an, không an toàn khi ngủ, thạm chí cảm thấy cần phải cảnh giác đối với cả những người thân thiết.

Cù lét có thể gây ra biến chứng nguy hiểm

Trẻ bị cù lét sẽ khiến tim đạp nhanh, khó thở và mệt nếu như cha mẹ thực hiện hành động này quá lâu. Nếu vừa trùm chăn vừa cù lét sẽ gây ra nguy cơ ngạt thở. Ngoài ra, nó cũng đi liên với các rủi ro như nôn ói, té ngã hoặc chấn thương phần mềm do mất tự chủ khi bị cù.

Nguồn : bau.vn

  • Tính cách con giống ai? Giải mã vai trò của cha mẹ và gen di truyền

    Vì sao có những đứa trẻ sinh ra trong cùng một gia đình, được nuôi dạy như nhau nhưng lại có tính cách hoàn toàn khác biệt? Một số cha mẹ cho rằng đó là “tính trời sinh”, số khác lại tin rằng cách giáo dục và môi trường sống mới là yếu tố quyết định. Vậy rốt cuộc, di truyền hay cách nuôi dạy đóng vai trò quan trọng hơn trong việc định hình tính cách của trẻ?
  • Tránh 6 sai lầm phụ huynh thường mắc khiến sức đề kháng của bé suy giảm

    Hệ miễn dịch của trẻ nhỏ rất non yếu và cần được rèn luyện qua quá trình tiếp xúc với môi trường xung quanh. Tuy nhiên, nhiều phụ huynh vô tình gây tổn hại đến khả năng phòng vệ tự nhiên của con bằng những sai lầm tưởng là chăm tốt nhưng thực chất gây phản tác dụng.
  • Để con tự thức dậy hay đánh thức mỗi sáng: Sự khác biệt không ngờ đến trong sự phát triển của trẻ

    Cách trẻ bắt đầu ngày mới – tự thức hay bị đánh thức – tưởng như không quan trọng, nhưng lại là dấu hiệu cho thấy sự phát triển về cảm xúc, thói quen và tính cách của trẻ. Sự khác biệt này ảnh hưởng đến khả năng tự lập, kiểm soát cảm xúc cũng như cách trẻ tiếp cận thế giới xung quanh.
  • Không cần ép học sớm: 3 cách đơn giản giúp trẻ thông minh vượt trội ngay từ những năm đầu đời

    Trí thông minh của trẻ không chỉ do bẩm sinh quyết định. Các nghiên cứu cho thấy, môi trường sống, cách tương tác và dinh dưỡng trong 6 năm đầu đời có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển não bộ và chỉ số IQ. Dưới đây là 3 phương pháp đơn giản nhưng hiệu quả, giúp bố mẹ “kích hoạt” trí thông minh sớm cho con, tạo nền tảng vượt trội cho tương lai.
  • Trang bị kỹ năng tự bảo vệ: Điều mọi đứa trẻ cần được dạy càng sớm càng tốt

    Trong khi người lớn thường nói với nhau “phòng hơn chống”, thì với trẻ em, sự phòng ngừa chỉ thực sự hiệu quả nếu trẻ được dạy cách tự nhận diện rủi ro và biết cách bảo vệ chính mình. Xâm hại trẻ em – cả về thể chất lẫn tinh thần – có thể xảy ra ở bất kỳ đâu: trường học, nơi công cộng, thậm chí trong chính gia đình. Và việc trang bị kỹ năng cho trẻ không chỉ là trách nhiệm của nhà trường, mà bắt đầu từ chính cha mẹ trong từng cuộc trò chuyện đời thường.
  • Trẻ biết đi muộn – tín hiệu tiềm ẩn trí tuệ vượt trội

    Nhiều cha mẹ lo lắng khi con chậm biết đi, nhưng các chuyên gia cho rằng điều này không hẳn tiêu cực. Trẻ khởi động hành trình vận động muộn hơn bạn bè đồng trang lứa có thể sở hữu chỉ số học tập xuất sắc hơn và ít gặp các rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD). Trường hợp xuất hiện dấu hiệu bất thường, chỉ cần được khám sớm để can thiệp – việc còn lại là để trẻ phát triển tự nhiên theo đúng lộ trình của mình.