Hôn nhân nếu không vun vén chỉ là tình yêu một chiều

Hôn nhân là hành trình cả 2 người tự nguyện nắm tay nhau cùng đương đầu với thử thách. Tuy nhiên, có những cặp đôi khi yêu nhau nồng cháy, nhưng bước vào hôn nhân sự gắn kết giữa 2 người không còn nữa.

Trong bất kỳ một mối quan hệ nào, mỗi người đều muốn được đối phương yêu thương trọn vẹn và hết lòng. Quan hệ vợ chồng cũng không ngoại lệ, nhưng có một số người chỉ trông chờ nửa kia dốc lòng vì mình mà bản thân lại không sẵn sàng làm điều đó. Đấy là mối quan hệ một chiều, thiếu tích cực và dễ làm hôn nhân dẫn đến bờ vực tan vỡ.

Cuộc sống vợ chồng của tôi đã không còn mặn nồng, không còn sự yêu thương và chia sẻ cho nhau. Tôi cảm thấy bí bách, lạc lõng, không muốn tiếp tục một mình duy trì cuộc hôn nhân này nữa.

Tôi luôn chăm lo từng miếng cơm, manh áo cho chồng, làm điều gì tôi cũng nghĩ đến chồng đầu tiên. Nhưng thay vì chọn đi đón tôi tan làm lúc đêm khuya anh chơi game với bạn bè, anh chọn đi nhậu… Những lúc tôi cần anh đều không có mặt.

Mục đích của hôn nhân là cùng nhau sẻ chia mọi điều chứ không phải “tìm nơi trú ẩn an toàn cho cuộc đời”. Ai rồi cũng sẽ mệt mỏi với mối quan hệ chỉ có một người muốn duy trì và vun đắp cho nó.

Khi cả hai bước vào cuộc sống hôn nhân nghĩa là cùng “đồng cam cộng khổ”, cùng gánh vác trách nhiệm để gìn giữ hôn nhân bền vững. Thế nên, những cuộc hôn nhân hay những mối quan hệ mang tính chất một chiều rất dễ có nguy cơ tan vỡ. Bởi, chúng ta không thể dốc lòng yêu thương một người, nhưng nửa kia coi đó là điều hiển nhiên và không có sự đáp lại.

Hôn nhân mà chỉ có một phía chịu trách nhiệm, còn nửa kia vẫn mải mê theo đuổi mục đích của riêng họ, đó sẽ là “địa ngục”. Đó là nơi chôn vùi tình yêu. Ai cũng muốn trú mưa, tránh gió thì ai sẽ là bến đỗ?

Ai cũng có những áp lực và câu chuyện riêng của mình, nếu chẳng thể sẻ chia hoặc luôn “nhân hóa” nỗi đau của mình, câu chuyện hôn nhân sẽ dễ rơi vào bế tắc. Cuộc sống vợ chồng chính là cùng chia sẻ và cảm thông, giúp nhau vượt qua khó khăn và cùng gồng gánh những trách nhiệm.

Hôn nhân của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn khi cả hai bên đều yêu thương và chiều chuộng lẫn nhau. Hạnh phúc không gì khác chính là cùng nhau gánh nỗi đau và chia sẻ hạnh phúc. Nỗi đau nào cũng qua đi, mệt nhọc nào cũng được xoa dịu nếu đối phương luôn cảm nhận được sự động viên, hỗ trợ từ người bạn đời của mình.

Hôn nhân không phải là điều ép buộc, mà đó là điều thiêng liêng của mỗi đời người. Vậy nên, mỗi người hãy sống chậm lại, cảm nhận và yêu thương nhiều hơn để “hôn nhân không là nấm mồ của tình yêu”.

Nguồn : bau.vn