Phụ nữ muốn chấm dứt một mối quan hệ không phải vì họ can đảm

Sau những mất mát mà người phụ nữ trải qua họ chỉ muốn tìm một người đàn ông yêu thương và chăm lo cho họ vô điều kiện.

Đàn ông lúc vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm xúc của người phụ nữ. Đến lúc thấy họ rời đi thì lại trách móc: “Cam chịu lâu nay rồi sao không cố gắng tiếp tục mà lại rời bỏ”.

Câu nói này chứa đầy sự ích kỷ của người đàn ông. Lúc nào họ muốn người đàn bà bên cạnh mình phải hy sinh, phải đội họ lên đầu để tôn thờ. Đúng là đàn bà giỏi cam chịu, những năm tháng anh làm cô ấy rơi nước mắt cô ấy ở lại, nhưng không phải là cô ấy chấp nhận con người đó của anh.

Lúc đó vì yêu nên cô ấy mới cố gắng níu kéo, vun vén cùng với suy nghĩ mông lung: “Rồi anh ấy sẽ thay đổi, sẽ lại yêu thương mình như đã hứa”. Nhưng nào đâu có, bản chất vô tâm của đàn ông chẳng thể nào sửa đổi được. Sau từng ấy năm đau khổ, thì cuối cùng đàn bà sẽ phải rời đi mà thôi.

Đừng nói cô ấy can đảm nhé đàn ông, từ bỏ đi người mình xem là cả thế giới đau lắm chứ. Chắc chắn người đàn bà nào cũng phải khó khăn lắm mới đưa ra được quyết định rời đi. Chẳng phải họ can đảm, chỉ là họ bất lực mà thôi. Bất lực vì chẳng còn cách nào để tiếp tục, bất lực vì người đàn ông vẫn chẳng thể sửa chữa cái tính lạnh nhạt, coi thiên hạ hơn người mình thương được.

Còn gì đau đớn hơn khi mà nhìn thấy người mình yêu thương chỉ mải sợ người ngoài đau lòng, tổn thương. Còn sau đó anh ta về nhà và để người phụ nữ cô đơn trong đêm tối cơ chứ.

Sau những mất mát, đau thương đó, đàn bà nhận ra, càng lớn, càng không mong gặp được đàn ông đẹp trai, khôi ngô hay nhiều tiền trong ví. Mà chỉ mong gặp được người dù ngược đường vẫn đến thăm mình, dù bận rộn cũng sẽ không có ý định để mình cô đơn ở lại.

Nếu đàn ông lúc còn cô ấy bên cạnh chẳng thèm quan tâm, chẳng biết cô ấy quan trọng như nào. Thì đến lúc cô ấy rời đi anh cũng đừng trách móc hay giận hờn cô ấy. Có không giữ mất đừng tiếc, chân lý này luôn luôn đúng đàn ông ạ.

Nguồn : bau.vn

  • Tính cách con cái chịu ảnh hưởng nhiều từ bố hay mẹ?

    Nhiều bậc phụ huynh thường tự hỏi: “Con có tính cách giống mình hay giống bạn đời nhiều hơn?”. Thực tế, khoa học đã chỉ ra rằng tính cách của trẻ là sự kết hợp phức tạp giữa yếu tố di truyền và môi trường nuôi dưỡng.
  • Tiền bạc có hạn, đức hạnh vô biên: 5 việc cha mẹ nên truyền cho con

    Trong xã hội ngày nay, nhiều bậc cha mẹ cho rằng để lại thật nhiều tiền của, tài sản cho con cái là cách tốt nhất để con có cuộc sống sung túc. Thế nhưng, thực tế cho thấy, đức hạnh và nền tảng nhân cách mà cha mẹ gieo trồng mới là “gia tài” bền vững, đi theo con cả đời. Người xưa có câu: “Cha mẹ hiền lành để đức cho con”. Vậy những việc nào cha mẹ nên làm để trao cho con món quà vô giá này?
  • Lời nói vô ý, nỗi đau vô hình: 3 câu khiến con tổn thương cả đời

    Trong hành trình nuôi dạy con, đôi khi cha mẹ vì nóng giận hoặc vô tình mà thốt ra những câu nói tưởng chừng “không có gì”, nhưng thực chất lại để lại vết thương tâm lý khó lành trong lòng trẻ. Dưới đây là 3 câu nói phổ biến mà nhiều bậc phụ huynh từng lỡ lời, và tác động tiêu cực chúng có thể gây ra:
  • Đừng để chế độ ẩn danh đánh lừa bạn: Không riêng tư như bạn vẫn nghĩ

    Chế độ ẩn danh trên trình duyệt thường được nhiều người tin tưởng như “tấm lá chắn” bảo vệ quyền riêng tư khi lướt web. Nhưng thực tế, bạn có thể vẫn đang bị theo dõi – dù đã bật tab ẩn danh.
  • Muốn con giỏi giang, tư duy tốt? Hãy bắt đầu từ 3 việc nhỏ này

    Nuôi dạy con thông minh không cần đến những khóa học đắt đỏ hay phương pháp phức tạp. Chỉ với 3 việc đơn giản, cha mẹ có thể giúp con phát triển trí tuệ, khả năng tư duy và tính tự lập ngay từ khi còn nhỏ — tất cả bắt đầu từ chính môi trường gia đình.
  • Tổn thương không phải từ đòn roi, mà từ lời nói: 6 điều cha mẹ nên tránh

    Không phải lúc nào cha mẹ cũng cố ý làm tổn thương con. Nhiều câu nói tưởng chừng “vô hại” hay mang tính dạy dỗ lại có thể gieo vào lòng trẻ cảm giác tội lỗi, tự ti và mặc cảm về chính sự tồn tại của mình. Nếu những lời nói đó được lặp đi lặp lại trong quá trình trưởng thành, chúng có thể âm thầm khiến trẻ tin rằng mình là gánh nặng, là kẻ “gây phiền toái” và không xứng đáng được yêu thương.