Tuổi 30 dù thành công hay thất bại thì 10 năm sau nhìn lại bạn thấy vẫn hạnh phúc

“10 năm sau khi bạn đã chạm mốc tuổi 30 thì khi đó bạn có đặt ra câu hỏi: Liệu bạn có hạnh phúc không? Có nắm giữa những thứ quan trọng trong cuộc đời mình không?”

Tuổi 30 và những áp lực của sự thành công

Ở độ tuổi 30 như một cục nam châm hút người trẻ lại gần, có những người đang cố chạy đua với thời gian để tìm thấy sự thành công trong cuộc sống còn những người khác thì họ chạy thật xa để trốn tránh cái tuổi ấy. Vì tuổi 30 đặt nặng lên đôi vai của những người trẻ và khi đã gần như chạm mốc tuổi đó họ phải đạt được những thứ như: một công việc ổn định, cuộc sống ổn định, gia đình yên bề. Khuôn mẫu thành công ấy có thể thành động lực để nhiều cố gắng trong sự nghiệp nhưng bằng một cách nào đó cũng khiến nhiều người trẻ sợ hãi, lo lắng. 30 không còn là ngưỡng tuổi trẻ của mơ mộng; cái lằn ranh trưởng thành thực sự ấy khiến nhiều người hoang mang. Ở độ tuổi 22, khi bắt đầu vào đúng độ tuổi “trưởng thành” mà vẫn chưa có một công việc và lời nói khi đó chưa đặt nặng trách nhiệm. Nhưng khi bước chân đến độ tuổi 30 thì điều đó lại là thứ quan trọng đối với người trẻ.

Cuộc chạy đua tới tuổi 30 là cuộc chạy đua bòn rút nhiều sức lực nhất của người trẻ. Nhiều người đã nói rằng: “Trước 30 tuổi là khoảng thời gian phải hoàn tất những việc trong tầm kiểm soát của bản thân để khi nhìn lại không còn hối hận nữa”. Áp lực về thành công, danh vọng đều dồn đến tuổi 30. Nhân gian dài rộng như vậy mà sao 30 đã là điểm cuối của cuộc đời?

Danh vọng, sự nghiệp là một điều gì đó khiến con người coi chúng là thế giới tinh thần nhưng đâu có nghĩa điều đó khiến chúng ta hạnh phúc. Cuộc sống này bao nhiêu mới thành công cho đủ?. Họ nhìn những thành công của người khác và đặt nặng về phía bản thân cũng phải giống như người ta. Nhưng lời khuyên cho họ là “Chúng ta đều có một thành công nhất định với bản thân, dù lớn hay nhỏ thì hãy thành công với chính mình trước đã. Đó mới là điều khiến bạn hạnh phúc nhất!”

Tìm gì giữa tuổi 30?

Ở cái độ tuổi chạm ngưỡng 30, thay vì hỏi bản thân tích lũy được nhiều chưa?, thỏa mãn những vật chất mình đã có ở hiện tại chưa?. Thì hãy hỏi rằng: “Liệu bạn có đang hạnh phúc không?”. Không có sự lựa chọn nào là sai, dù bạn chọn theo đuổi một công việc áp lực hay chọn cuộc sống nông nhàn. Tuổi 30 dĩ nhiên cũng không phải một cái đích cho hạnh phúc – hạnh phúc vốn dĩ không bao giờ là một cái đích để theo đuổi, nó được nảy sinh từ những điều bạn làm mỗi ngày.

Giữa những năm tháng ấy, chúng ta hãy thử xem mình đã cân bằng được mọi thứ trong cuộc sống hay chưa?. Nếu tìm được sự cân bằng đó rồi thì điều đó dạy cho ta cách tìm điểm giao. Sự cân bằng dạy cho ta rằng, sau những ngày dài vất vả 8 tiếng ở cơ quan thì buổi tối là lúc bản thân cần thư giãn và để thời gian trôi thật chậm để cảm nhận được cái hương vị đúng nghĩa của cuộc sống.

Nếu bạn chưa chạm tới ngưỡng 30, hãy nhớ rằng 30 chỉ là một trạm trung chuyển trong cuộc đời và còn rất nhiều ga khác đang chờ đợi bạn. Thái độ của chúng ta ở tuổi 30 được quyết định bởi suy nghĩ, hành động ở những năm tháng 20s. Nếu bạn vẫn đang lao tới tuổi 30s như một chiếc máy, hãy thử ngoái đầu lại xem có bỏ quên điều gì? Đừng để sau này khi nhìn lại lá thư gửi năm 30 tuổi, chỉ thấy nghèn nghẹn khi biết mình đã không hạnh phúc như những gì từng kỳ vọng.

Nguồn : Sức khỏe cộng đồng