“Đúng là đàn ông hơn nhau tấm vợ, vợ tao nó quái thai không thể nào tao chịu nổi, tao sắp điên rồi”

Nó mới bầu 6 tháng thôi, vì nó bầu nên thật sự tao nhịn, cắn răng cắn lợi nhịn nó. Tao thề nó mà đẻ xong tao đập nó lên bờ xuống ruộng mới hả hê lòng dạ chịu đựng bấy lâu nay của tao.

Đọc xong em quăng qua cho chồng đọc, ổng mới đầu cười lăn cười bò xong sau đó quay sang em cái mặt xám ngoét hỏi

“Thật á hả em, người có bầu thay đổi 180 độ vậy á hả? Mai mốt em có đối xử với anh vậy không?”

Rồi chừng 5 phút sau ổng quay sang ôm em, vỗ về em: “Hehehe, nhưng anh nghĩ rồi, dù em có thế nào anh vẫn sẽ chịu đựng em hết, sẽ không bao giờ khiến em phải buồn lòng hay cáu giận vì anh biết mang bầu rất cực khổ mà!” – các mẹ có thấy chồng em dễ thương không 

Hihi, thôi tiết mục khoe chồng tới đây đã hết, em chia sẻ cùng các mẹ câu chuyện bà vợ bầu thay đổi tính nết 180 độ mà em vừa đọc nha – chủ nhân facebook tên M, được cho là người chồng trong câu chuyện 

“Đúng là đàn ông hơn nhau tấm vợ, vợ tao nó quái thai không thể nào tao chịu nổi, tao sắp điên rồi.

Nó mới bầu 6 tháng thôi, vì nó bầu nên thật sự tao nhịn, cắn răng cắn lợi nhịn nó. Tao thề nó mà đẻ xong tao đập nó lên bờ xuống ruộng mới hả hê lòng dạ chịu đựng bấy lâu nay của tao.

Để tao kể chúng mày nghe.

Hồi nó bắt đầu bầu, giai đoạn 3 tháng đầu đối với nó là cực hình, còn đối với tao là đại cực hình. Nó như con yêu quái vậy, tính nết nó thay đổi như chúng mày đánh xóc đĩa vậy? Nhảy tưng tửng tao không biết đường nào mà nhảy theo nó.
Nó vui thì nó lôi tao ra đùa, lấy cứt mũi bôi ra tao, tao mà lỡ vui vui bôi lại nó là thôi rồi. Nó chửi tao rồi la khóc là không nhịn nó, không biết đùa với nó. Mà tại nó đùa trước, tao mới đùa lại. Ấy vậy mà mới 1 giây nó đã nhảy dựng lên trách móc khóc lóc.
Nó vui thì nó nói cho nó ôm miếng, cắn miếng, sờ miếng, hôn miếng. Còn nó mà buồn là nó đạp, nó đuổi, nó đánh tao. Tao khổ lắm.
Tao mà xin hôn nó miếng thì nó lại bảo hôn cái dép, ôm ôm cái dép. Tao mới đùa lại có cái dép nào nặng 60 cân đâu. Thế là nó khóc, nó la, nó bảo giờ nó mập nó xấu nên tao nói nó vậy. Từ đó về sau nó nói gì tao kệ nó, tao im, tao nhịn.
Lần sau tao rút kinh nghiệm, tao ngồi im nó muốn trát gì nó trát, làm gì nó làm. Thế mà nó lại chửi tao bảo đùa gì chẳng vui, đùa với tao nhạt. Tao mà đùa lại thì kiểu gì nó cũng nhảy lên khóc lóc…
Tính cách nó thì thôi khỏi nói. Nó cáu nó chửi bất cứ ai. Đến nỗi người ta vào quán mua hàng trả giá nó cũng chửi. Nó đang ngủ mà tao lỡ mở cửa phòng có tiếng động, nó mà dậy là nó cũng chửi. Tao nấu cơm sớm nó cũng chửi. Nó bảo nấu sớm nguội, tao nấu trễ thì nó bảo đói không có gì ăn, nó cũng chửi, rồi cằn nhằn. Từ mẹ vợ tao, anh vợ tao nấu nó đều chửi.
Nó bảo tao pha ly sữa bầu, tao không biết pha, tao pha lúc nước nóng nên sữa bị cục, nó cũng chửi tao. Ai nó cũng chửi, từ anh trai nó cho đến ba mẹ nó. Lúc mẹ vợ tao bực quá mẹ vợ tao mới quát lên là mẹ vợ tao nhịn lắm rồi. Bà chịu không nổi nó nữa rồi.
Cả tao và anh vợ tao cũng xả hết nỗi lòng với nó, vậy là nó khóc, nó nhịn ăn, nó đóng cửa phòng không cho ai vào, làm tao và mẹ vợ, anh vợ cứ ở ngoài bấm bụng mà cắn răng nịnh hót nó, xin lỗi nó cho nó chịu ăn.
Mà trước lúc có bầu vợ tao hoàn toàn không phải vậy? Tính cách rất vui vẻ, hay đùa giỡn và sống biết trên biết dưới. Từ lúc bầu, nó cau có với bất cứ ai, đụng 1 tý là nó chửi, nó không hài lòng cái gì là nó chửi nó khóc nó la…
Sau 3 tháng thì nó đỡ hơn. Hết chửi hết la tính cách vui vẻ trở lại thì bắt đầu thời kì ăn, ị và ngủ của nó.
Nó đói liên tục, nó muốn ăn liên tục, nó mà muốn ăn gì mà tao không kịp mua là nó bảo tao không thương nó. Vợ bầu mà tiếc không cho vợ ăn. Mà tao thề với các mẹ là nó ăn ghê lắm, ước chừng nó ăn cả thế giới.
Tiếp theo là vấn đề ị, đái của nó. Nó bị bón, bị trĩ nên mỗi lần đi ị là mất tầm nửa tiếng đến 1 tiếng. Nó ngồi mỏi chân quá thì ra đi dạo 1 tý rồi lại vào ị tiếp. Nếu tao ở nhà nó sẽ bắt tao đứng trước cửa toilet nói chuyện với nó. Nếu tao không ở nhà nó sẽ gọi face để tao nói chuyện với nó.
Nó bảo ngồi lâu 1 mình chán, phải có người nói chuyện nó mới quên đi sự đau đớn để nó ị nhanh hơn. Mà chúng mày biết đấy ăn càng nhiều đi ị càng nhiều, tao khổ .
Mà nó gọi tao, nó bắt tao nghe chuyện tào lao của nó. Từ bộ phim hài nó xem cho đến con mèo hàng xóm biết đi ị trong toilet cho đến chuyện Triều Tiên là đất nước gì đó mà xem phim Hàn sẽ bị bắn tử hình. Thấy sức chịu đựng của tao thế nào?
Tiếp theo là tè. 1 đêm nó đi tè 3,4 lần. Nhà toilet xa, mỗi lần đi nó lại lôi đầu tao dậy dắt nó đi. Nó vừa đi vừa cằn nhằn tè gì tè lắm thế rồi làm nó ngủ không được, rồi tại tao mà nó mới phải như thế. Tao mà bật lại thì nó bảo vậy để nó đẻ ra nó cho nó theo họ mẹ. Tao lại im chịu đựng vừa mắt nhắm mắt mở dẫn nó đi.
Tiếp theo là ngủ, bắt đầu ngủ là nó cứ xoay người rồi thở dài, rồi than thở mỏi chân mỏi tay đau lưng… Nó bắt tao bóp chân nó khi nào nó ngủ rồi thì tao mới được ngủ. Còn tao mà mệt ngủ trước là kiểu gì nó cũng phá tao dậy.
Tao mà lỡ bật lỡ cáu với nó là nó lại doạ chết, rồi thì nó sẽ gọi 500 anh em họ Huỳnh ra chém chết tao.
Tâm sự với chúng mày để khuây khoả chứ tao mong nó đẻ cho rồi cho tao đỡ khổ, mà nó cũng đỡ khổ.
Tao không phải hèn mà nhịn nó, nhưng tao thấy đúng là bầu vất vả thật chúng mày à.
Trước đây nó rất hiền và vui vẻ, phải nói từ lúc bầu nó thay đổi 180 độ. Rồi nó tăng cân, nhìn chân tay quần áo nó mặc bây giờ chả khác gì con mụ béo bán thịt heo đầu hẻm. Chính tao bên cạnh nó nên tao thấy nó thay đổi rõ rệt nên tao càng thương càng nhẫn nhịn nó vì tao biết bình thường nó không như vậy.
Tao ở nhà vợ, nhưng bố mẹ vợ xem tao như con trai, bản thân tao cũng không phân biệt nội hay ngoại hay gì cả. Tao biết nó có bầu tính cách nó thay đổi nên tao cho về nhà ngoại ở cho tinh thần nó thoải mái. Nó mà ở nhà tao kiểu gì cũng có chuyện với mẹ tao. Vì từ lúc bầu mẹ vợ tao còn không chịu nổi nó nói gì đến mẹ tao.
Mẹ vợ và anh vợ tao cứ động viên an ủi tao chúng mày à. Cứ bảo tao nhịn, rồi bảo đợi nó đẻ xong tao muốn xử nó sao thì xử.
Mà buồn cười tao với anh vợ, tao với mẹ vợ ngồi lại là nói xấu vợ tao.
Anh vợ tao còn bị vợ tao chửi nhiều. Ông xăm trổ đầy người, giang hồ chợ búa lắm, mà trước vợ bầu của tao mà ông cũng phải nhịn.
Ổng mà lỡ cầm cái ly uống nước uống xong không úp lại vào khay là vợ tao chửi, mang dép không để vào kệ nó cũng chửi. Mặc áo để không đúng chỗ nó cũng chửi. Anh vợ tao bảo, trước giờ nó không như vậy, trước nó toàn chăm anh những chuyện lặt vặt. Giờ nó bầu, nó không chăm ông mà toàn chửi ông ấy. Biết không phải tính vợ tao như vậy nên nhiều khi bạn anh vợ tao đến nhà rủ ông đi nhậu, vợ tao chửi luôn cả bạn anh vợ tao.
P/s: 19h30. Tao mới đi làm về. Giờ nó ăn no nó ngồi thở như heo vậy. Thấy nó, tao cười cười vì trưa nay có viết cái này nói xấu nó. Vừa nhìn nó cười nó phán câu cười cái gì, mệt thở không ra hơi còn đứng đó cười.
Thật sự tao không nói quá đâu, nhiều cái lắm mà tao không thể kể hết nổi.
À nó nghén mà nó cứ thích ngửi mùi bột giặt với cả xăng chúng mày à. Lâu lâu tao thấy nó mở bình bột giặt ra ngửi như ngửi thuốc phiện vậy. Tao mắng nó thì nó bảo tao biết gì, thơm lắm. Còn xúi tao ngửi cùng nó cho vui.
Xăng xe cũng vậy, mỗi lần đi đâu đổ xăng là nó đứng ngửi như thuốc phiện vậy. Trần đời tao chưa thấy đứa nào chửa mà quái như vợ tao.
P/s: Tao không ở rể nhé, vì nó bầu nó yêu quái quá nên tao cho nó về nhà nó cho nó thoải mái. Mẹ tao thì khó với nóng tính nên tao biết kiểu gì nó mà ở nhà, mẹ tao với nó cũng có chuyện. Nó đẻ xong ở cữ 3 tháng 10 ngày tao cho về nhà tao.
Tụi mày có quan niệm ở nhà vợ, ở rể là hèn nhưng tao thấy bình thường. Tao xem cha mẹ vợ như cha mẹ tao, tao không phân biệt gì cả…”


Nguồn facebook M

Mọi phản ánh, ý kiến đóng góp, thông tin nóng, bài vở cộng tác của độc giả có thể gửi cho Ban biên tập theo địa chỉ: Email: info@bau.vn / Hotline: 0904 666 276

Nguồn : bau.vn