Hương Tràm đau lòng khi quê hương chịu cảnh lũ lụt hoành hành

Dù không nói quá nhiều về người đã khuất nhưng ai cũng hiểu rằng việc không thể gặp người thân lần cuối vì lý do khách quan là nỗi đau lớn

Hương Tràm đã sang nước ngoài định cư đã lâu. Tuy nhiên vì Covid-19 nên Hương Tràm không thể về nước thăm người thân. Cô thường xuyên chia sẻ về cuộc sống sinh hoạt tại nơi đất khách quê người.

Mới đây, cô khiến mọi người ngỡ ngàng khi tiết lộ mình phải chịu cảnh mất người thân, không thể nhập cảnh về nước vì dịch bệnh. Nữ ca sĩ buồn bã: “Khi vẫn đang trên con đường chữa lành nỗi đau cho bản thân. Tôi mất một người bạn, một người thân yêu thương mà không thể kịp trở về! Giữa đại dịch….”.

Dù không nói quá nhiều về người đã khuất nhưng ai cũng hiểu rằng việc không thể gặp người thân lần cuối là điều rất đau lòng. Rất nhiều người hâm mộ đã gửi lời động viên Hương Tràm vượt qua nỗi buồn và giữ gìn sức khỏe.

Không chỉ vậy, Hương Tràm bất lực khi nhìn quê hương gặp những trắc trở từ mẹ thiên nhiên. Cô đã gửi tâm tư vào khúc mới mà mình tự thực hiện ở hơn nửa vòng Trái đất.

Quán quân Giọng hát Việt buồn bã: “Tôi lại phải từ xa nhìn những người miền Trung ruột thịt ra đi mà gần như bất lực. Hôm nay, sản phẩm đầu tiên tôi làm tại Mỹ kì thực lại không phải một sản phẩm âm nhạc. Tôi tìm đến quê tôi trong những khung hình khác, cắt cắt, ghép ghép… Tôi ghép những buồn thương ở đầu, những hy vọng ở cuối, rồi tôi lại ngồi hy vọng… “.

huong tram

“Miền Trung quê tôi… Nắng và gió là đặc sản, nắng và gió khi đi xa cũng là tình yêu là nỗi nhớ. Nhưng xin đừng lụt lội, đừng sạt lở đất nữa! Thiên tai ơi tha cho quê tôi!”, ca sĩ mong mỏi. Có lẽ thời gian qua Hương Tràm phải đối diện với rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.

Cuộc sống xa nhà có nhiều khó khăn, Hương Tràm cũng đã nhiều lần chia sẻ nỗi buồn vì cuộc sống “sinh viên nghèo” ở nhà thuê tại Mỹ. Cô cho biết mình từng bật khóc giữa đêm vì nhớ quê hương, nhớ những cơn mưa đầu mùa tại Sài Gòn.

Cô chia sẻ: “Chọn lựa xa hàng quán ven đường, xa con đường thân thuộc về nhà, xa bạn bè, xa những người yêu thương mình để một mình sang Mỹ du học, cũng Tràm, chứ không một ai khác.

Nhưng “Nhà” ơi , những an yên mà Tràm đang có hiện tại là thật. Tràm đang từng phút tận hưởng cuộc sống của một người bình thường là thật. Đó là một sáng ra khỏi nhà không cần make up mà không sợ bị soi xét, là những chiều nằm trong căn nhà thuê nghĩ về mình của hôm qua, hôm nay và ngày mai, là chổng mông lên giặt giũ, là nhà thuê cũng có lúc cháy máy điều hoà vã mồ hôi thức trắng, là chạy từ trên đồi cao xuống một mình hét ầm ĩ lên mặc kệ mọi người xung quanh chỉ trỏ cười nói. Tràm thấy mình bây giờ thật sảng khoái và tươi mới. Cái nghèo này thật phong phú vì nó chứa đựng sự thật, giàu có bằng niềm tin nhưng thực chất đôi khi lại rất nghèo nàn“.

Nguồn : Sức Khoẻ Cộng Đồng