Khi tình yêu trở thành thói quen: Đó cũng là điều tốt cho một mối quan hệ

Tình yêu của một cặp đôi lâu năm dù chẳng còn gì để tìm hiểu, thì như một thói quen hạnh phúc họ vẫn đồng hành với nhau trên mọi chặng đường phía trước.
  1. Tại sao phải yêu nhau như những ngày đầu tiên?

Hàng loạt những bài viết trên những trang mạng xã hội phải làm như thế nào để giữ lửa cho tình yêu của các cặp đôi lâu năm, phải làm thế nào để yêu nhau như những ngày đầu tiên?. Những ngày đầu tiên khi yêu là những ngày hừng hực lửa khi chúng ta có thể kể những chuyện trên trời dưới biển xuyên thời gian cùng với nhau ngày qua ngày. Cái cảm giác nôn nóng, ngóng chờ từng tin nhắn đến của người ấy làm cho tim đập loạn nhịp. Rồi giai đoạn “honeymoon” của một cuộc tình, những phút giây nồng nàn, mãnh liệt, làm sao có thể quên và thỉnh thoảng nhớ nhung cho được.

Nhưng những điều đó là để chúng ta nhớ về, để hoài niệm. Để sau những phút giây hoài niệm đó là nụ cười của hiện tại, cảm ơn cuộc đời vì đã cho ta tìm thấy nhau, yêu nhau lúc ấy. Thế còn lúc này? Sao ta không thể cảm ơn vì những thời khắc bình dị, tuy bớt đi ngọn lửa nồng nàn, nhưng vẫn luôn ở bên nhau, yêu nhau dịu dàng qua từng năm tháng?

Con người sẽ thay đổi theo thời gian. Hãy tin tôi đi! Những điều thay đổi ấy sẽ xuất hiện chỉ sau 1 tháng, 1 năm chứ chẳng đợi tới 1 đời. Nhưng vì sao chúng ta vẫn yêu nhau và bên nhau như thế?

Những thói quen tạo ra tình thương và dần dần nó trở thành thói quen khó bỏ giữa cả hai người. Nhưng hãy thử nghĩ xem chẳng có gì gọi là mãi mãi kể cả tình yêu này và chính vì thế, hãy yêu nhau như những ngày đầu tiên. Đồng hành với nhau ngày nào thì biết ngày đó.

Hãy yêu như một thói quen, bởi đó là một thói quen hạnh phúc

Sống một đời thú vị thì không khó, nhưng để sống trọn vẹn bên nhau, cùng làm những việc bình thường lẫn “tầm thường” mà vẫn thấy vui vẻ, hạnh phúc mới là điều khó khăn nhất. Và đôi khi điều đó sẽ xác định được cho ta biết tình yêu ấy có phải là chân ái cuộc đời hay không.

tình yêu

Sống một cuộc đời bình thường, không có nghĩa là ta cứ là một đôi ù lì ở nhà mãi một chỗ không đi đâu. Ý nghĩa ở đây đó là đừng bao giờ bắt ép tình yêu luôn rực cháy mãnh liệt như những ngày đầu còn đưa đẩy, đừng để những kỳ vọng đè nặng lên tình yêu và rồi nghĩ rằng chúng ta chỉ đang lặp đi lặp lại những thói quen đáng chán. Đừng bắt đối phương phải cố gắng trở thành một con người mới hơn, thú vị hơn để cứu vãn mối tình vốn đã nhạt nhoà của bạn. Bởi vì những kẻ ấy yêu nhau thật lòng, yêu “như một thói quen” kì lạ lắm. Chẳng kiếm chẳng tìm, mỗi ngày trôi qua với họ đều đã đủ thú vị và mới mẻ biết bao. Bởi họ cùng nhau đi tìm những điều đó, chứ chẳng còn tìm kiếm ở nhau. Bởi như tôi nói đó, họ đã yêu nhau, thương nhau đến độ xem nhau là hơi thở, là một thói quen. Một thói quen hạnh phúc.

Bởi có biết bao nhiêu người ngoài kia đang ước ao có được một ai đó bên cạnh để có thể ngày ngày cùng nhau nấu ăn, giặt giũ, làm những điều bình thường nhất mà thôi.

tình yêu

Mỗi ngày trôi qua không cần như một giấc mộng hay thước phim nào, mỗi ngày trôi qua chỉ cần nhìn thấy gương mặt “chán ngấy” của nhau đã là một ân huệ mà thế gian này đâu phải ai cũng được ban phát.

Nguồn : Sức khỏe cộng đồng