Nhà cậu bé kế bên nhà bà, cách nhau bởi cái hàng rào sân sau. Cậu bé tên Benjamin không có bạn cùng tuổi nào để chơi cùng, trong khi bà cụ Mary 99 tuổi sống một mình và dành cả ngày để xem vô tuyến. Khi sự cô lập của đại dịch lên tới đỉnh điểm, vào một ngày bà cụ Mary nhìn ra cửa sổ nhà bếp và thấy cậu bé Benjamin đang chơi ở sân sau cùng mẹ. Khoảnh khắc đó đã đánh dấu sự nảy mầm của một tình bạn đặc biệt.
Thế giới của Benjamin và bà Mary bị ngăn cách bởi một hàng rào và sự chênh lệch tuổi tác lên đến 97 tuổi. Vào thời điểm năm ngoài, khi cả hai làm bạn, cậu bé Benjamin chỉ mới 9 tháng tuổi, còn bà Mary O’Neill khi đó 98 tuổi.
Trong những ngày tháng sau đó, cậu bé Benjamin dành nhiều thời gian ở ngoài trời để học cách bước những bước đi đầu tiên. Và rồi bà Mary đã trở thành người bạn đồng hành, cùng chơi với cậu.
Tình bạn giữa Benjamin và bà Mary bắt đầu từ những cái vẫy tay từ xa, rồi khoảng cách được thu hẹp lại dần bằng những cử chỉ gần gũi hơn. Mẹ của Benjamin- bà Sarah Olson nói: “Trong khoảng thời gian phải ở nhà nhiều như thế này, bà Mary thực sự trở thành người bạn duy nhất của Benjamin bên cạnh gia đình ruột thịt”
Đồng thời, Sarah Olson cũng cho biết gia đình cô và bà Mary là hàng xóm của nhau đã 12 năm, trước khi xảy ra đại dịch, thi thoảng vẫn chào hỏi nhau. Gia đình cô luôn sẵn sàng giúp đỡ bà Mary bất cứ khi nào bà cần.
Khi Benjamin đã chập chững biết đi, cậu bé đã chạy tới hàng rào nhà bà Mary để đưa cho bà quả bóng cậu bé hay chơi. Bà Mary cũng tinh nghịch đánh trả lại cậu bé quả bóng bằng cây gậy giúp bà đi lại.
Từ đó, trò chơi giữa 2 bà cháu được đa dạng hơn. Benjamin có một quả tên lửa đồ chơi, mỗi khi cậu bé giậm chân, tên lửa bay vọt qua đầu bà Mary, hay ngay cả khi Benjamin thổi bong bóng xà phòng, bà Mary cũng cổ vũ cậu bé từ bên kia hàng rào.
Đáp lại tình cảm của cậu bé, bà Mary cũng khoe với Benjamin về chiếc giỏ cũ của bà, chứa những chiếc xe tải nhỏ bằng kim loại. Đây chính là kỷ vật mà con trai bà đã để lại. Bà chia sẻ: “Con trai tôi đã qua đời, vì vậy những món đồ đã nằm dưới tầng hầm nhiều năm nay”.
Chồng của bà Mary cũng đã qua đời cách đây 37 năm, vậy nên Benjamin và em trai cậu bé tên Noah là “những người cháu thân thiết nhất” mà bà Mary có. Bà tâm sự: “Tôi nhớ tụi nó. Nhất là khi trời mưa hoặc quá lạnh để ra ngoài”.
Mẹ của Benjamin nói khi nhìn thấy đứa con mới biết đi của mình tìm thấy “người bạn thân đầu tiên trong đời” cũng đã thay đổi quan điểm về tình bạn, bà Sarah Olson đúc kết rằng: “Tình bạn thực sự không có ranh giới”.
Nguồn : bau.vn