Tại sao những người cô độc hướng ngoại thường dễ thành công? Cùng Bau.vn tìm hiểu qua những biểu hiện của họ nhé.
Người cô độc hướng ngoại luôn “dính lấy” điện thoại
Điện thoại được phát minh ra nhằm mục đích liên lạc, giải trí, nắm bắt thông tin… cho con người. Tuy nhiên không chỉ có vậy, đối với những người “Cô độc hướng ngoại” điện thoại như một lá chắn hoàn hảo nhất giúp họ có thể tự giải cứu mình khỏi những tác nhân bên ngoài, cứu rỗi họ khỏi bị bơ vơ trước đám đông. Ngồi không thì ngại, gặp người quen đôi khi cũng chả muốn bắt chuyện nên cứ vờ như trong điện thoại có gì đó thu hút hết sự chú ý của mình mà làm lơ đi.
Nhân cách thay đổi với từng đối tượng giao tiếp
Đối với người lạ, họ lạnh nhạt, thờ ơ và khó gần. Đối với người đã quen biết, họ trò chuyện đúng chừng mực và không bộc lộ cảm xúc một cách thái quá. Nhưng còn với người thân, họ như biến thành một con người khác, có thể tán dóc, nói chuyện về hết chủ đề này đến chủ đề khác cả ngày trời mà không biết mệt.
Nói một cách đơn giản hơn, khi gặp mỗi người khác biệt với các tình trạng quan hệ khác nhau, họ sẽ có một cách đối xử rất riêng biệt.
Lúc thì “điên rồ” nhiệt huyết, khi tĩnh lặng thu mình
Sẽ có khi, họ bất ngờ trút bỏ hết những sự phòng bị bản thân, thể hiện cho người khác thấy sự “điên rồ” nhiệt huyết khác hẳn thường ngày. Họ có thể nhảy múa, la hét, hát hò vô cùng sôi nổi, tràn đầy năng lượng tựa như ánh mặt trời. Nhưng cũng có khi, người ta lại thấy lạ lùng khi họ ngồi yên trầm mặc, lặng yên suy ngẫm một điều gì đó, tựa như mặt trăng lặng lẽ lúc đêm khuya.
Người cô độc hướng ngoại, lúc thì rộn ràng nhiệt huyết, khi lại trầm ngâm, thu mình vào lớp áo giáp, tự cách biệt mình với thế giới bên ngoài.
Rất dễ đau lòng vì một câu nói vu vơ
Với mọi người, họ có thể là một người mạnh mẽ, là tấm gương của ý chí kiên cường sắt đá, nhưng sâu thẳm bên trọng, nội tâm của họ lại mỏng manh dịu dàng hơn bao giờ hết. Lớp áo giáp bên ngoài tưởng cứng rắn, nhưng lại không hề che kín, những lời nói vu vơ, bông đùa cũng có thể bị họ xem như vũ khí nguy hiểm, tổn thương trái tim yếu đuối của họ.
Nếu người khác tỏ thái độ “tôi không thích bạn”, họ sẽ lập tức nghĩ rằng “phải chăng mình làm gì chưa tốt”. Họ có thể ngay lúc đó cười xòa, nói rằng mình ổn, tỏ ra thật bình thản, nhưng khi chỉ còn một mình, sẽ dành cả ngày dài để thành tâm suy nghĩ, dằn vặt bản thân. Bất luận chuyện gì xảy ra, dù là công việc hay tình cảm, tất cả đều là do lỗi của họ, chứ không phải vì ai khác.
Người cô độc hướng ngoại từ nhỏ đã rất hiểu chuyện
Có thể vì lý do ít nói, ngại nói nên từ nhỏ, họ đã học được cách quan sát và lắng nghe nhiều hơn. Từ đó, họ nhận thức được sâu sắc những gì mình nên làm và không nên làm. Trưởng thành trước tuổi, hiểu chuyện sâu sắc cũng là một biểu hiện tốt nhưng bạn biết không, khi họ biết suy nghĩ hơn những bạn bè đồng trang lứa cũng chính là lúc bản thân họ có nhiều áp lực hơn bao giờ hết.
Là bạn của “mọi nhà” nhưng lại không tìm được ai để tâm sự khi bản thân gặp chuyện
Khi những người xung quanh gặp khó khăn, hay chuyện buồn cần trút bầu tâm sự, họ luôn sẵn sàng lắng nghe, sẵn sàng là bờ vai để người khác dựa vào. Vì đối với họ, hạnh phúc là khi bản thân có thể khiến những người xung quanh vui vẻ và hạnh phúc.
Thế nhưng một sự thật đau lòng đó chính là, khi họ cần người tâm sự, lắng nghe, chia sẻ thì lại không một ai có thể cùng họ làm những điều tương tự như họ đã làm. Không ai có thể chạm vào và cũng không một ai có thể hiểu thấu tâm hồn ấy…
Hoài niệm quá khứ và chán ghét thực tại
Bản năng của con người là đi tìm hạnh phúc. Nhưng đối với những người hướng ngoại, họ đi tìm hạnh phúc theo một cách rất riêng. Họ chạy về tìm những kí ức đẹp trong quá khứ. Và có lẽ vì nó quá đẹp, họ luôn muốn sống trong những kỉ niệm quá khứ ấy.
Đó cũng chính là lý do tại sao họ không thiết tha sống với hiện tại cho lắm. Họ luôn muốn là mình trong quá khứ, ước mong quay lại quá khứ vì họ sợ sống ở hiện tại và có thể họ sợ cả chính mình của hiện tại.
Nguồn : bau.vn