Vào viện chăm vợ đẻ…chồng mới thấy xót xa, để rồi “ân hận”

Nắm chặt tay vợ, lau đi giọt nước mắt đau đớn vì vừa sinh con xong của vợ Hùng xót vợ quá. Tiếng khóc nấc lên của Hùng làm Liên tỉnh giấc

Sao nhìn mặt mũi vợ anh nhợt nhạt như sắp chết kia. Cô ấy bầu sinh con mà gầy đến mức thế kia sao? Nhìn vợ như thế tự nhiên Hùng chảy nước mắt xót vợ giận mình.

Từ ngày lên chức phó giám đốc công ty, ngày nào Hùng cũng đi làm từ sớm cho đến khuya muộn mới về trong tình trạng say khướt. Lắm hôm Liên ngủ quên trên mâm cơm đợi chồng nhưng anh không về, nhiều khi chồng say rượu về nôn ọe rồi chửi bới om sòm lên thì chính Liên lại là người phải gánh chịu, thu dọn bãi chiến trường chồng bày ra. Chồng thay đổi tính nết, vô tâm, hay cáu gắt với vợ là thế nhưng Liên không bao giờ phàn nàn, kêu ca gì. Cô vẫn cố gắng nín nhịn, chịu đựng chồng với mong ước rồi 1 ngày anh sẽ hiểu về thương cô hơn. Nhưng không, điều đó không xảy ra.

Bụng bầu vượt mặt nhưng ngày nào Liên cũng phải vừa đi làm 8 tiếng ở công ty vừa lo việc nhà. Cả ngôi nhà 5 tầng 1 mình cô dọn hết, lắm hôm leo lên cầu thang chóng mặt Liên suýt ngã mà cô cứ ôm bụng ứa nước mắt tủi thân. Người ta bầu bí thì được chồng chiều chuộng, quan tâm từng tý 1 đằng này cô lại bị chồng bỏ rơi, thờ ơ như người thừa. Anh không quan tâm cô cũng được, nhưng còn đứa bé nó là con anh chẳng lẽ anh cũng bỏ rơi con mình sao?

Cứ thế Hùng đi biền biệt chẳng về, bây giờ với anh thứ quan trọng nhất là sự nghiệp. Ngày nào anh cũng chỉ quan tâm tới mấy cái dự án bất động sản tiền tỷ mà quên mất rằng bên cạnh mình còn có 1 cô vợ bầu sắp đến tháng sinh. Thế rồi ngày Liên vượt cạn cũng đến, hôm ấy cô vừa ăn được bát cơm xong thì đau bụng dữ dội. Nhấc máy lên điện cả hơn 20 chục cuộc cho chồng anh cũng không bắt máy nên Liên liền gọi hàng xóm sang giúp đỡ. Cũng may là có hàng xóm đưa cô đi viện kịp thời không thì có lẽ mẹ con Liên đã có chuyện không hay rồi.

Vợ đẻ được 1 ngày trong viện vẫn không thấy mặt mũi Hùng đâu, cả mẹ vợ lẫn mẹ đẻ anh đều giận dữ vì sự vô tâm không thể chấp nhận được của Hùng. Mẹ đẻ anh tới tận công ty tìm Hùng và lôi cổ anh vào viện với vợ. Vừa nghe mẹ nói “vợ mày đẻ rồi” Hùng sướng nhẩy cẫng lên vào viện ngay. Nhưng đến cửa phòng nơi mẹ con Liên nằm Hùng lại không dám bước chân vào, anh cứ bấu chặt tay thành tường mà nhìn vợ.

Trời ơi, sao nhìn mặt mũi vợ anh nhợt nhạt như sắp chết kia. Cô ấy bầu sinh con mà gầy đến mức thế kia sao? Nhìn vợ như thế tự nhiên Hùng chảy nước mắt xót vợ giận mình. Bao lâu nay vợ anh bầu bí mà anh chẳng quan tâm gì, cho đến ngày vợ sinh cũng không ở bên mẹ.

Gạt nước mắt, Hùng tươi cười hớn hở vào với vợ. Nhìn thằng con trai đỏ hỏn nằm với vợ Hùng thích thú vô cùng. Cu cậu giống anh quá, nó còn cười với anh nữa này. Ôi, được lên chức bố là điều tuyệt vời nhất trời đời anh. Nắm chặt tay vợ, lau đi giọt nước mắt đau đớn vì vừa sinh con xong của vợ Hùng xót vợ quá. Tiếng khóc nấc lên của Hùng làm Liên tỉnh giấc, cô mở mắt nhìn chồng cố giơ bàn tay yếu ớt lên lau giọt nước mắt trên má Hùng rồi khẽ bảo:

– Anh đến rồi đấy à? Con giống anh không?

– Giống, giống lắm vợ à? Anh xin lỗi vợ, thời gian qua anh chỉ biết kiếm tiền mà quên đi mất mình còn có mẹ con em. Nhìn vợ thế này anh thương quá, tha thứ cho anh vợ nhé.

– Vậy là tốt rồi, cuối cùng em cũng đợi được anh đến. May quá.

Nhìn vợ như thế tự nhiên Hùng chảy nước mắt xót vợ giận mình (ảnh minh họa)

– Vợ yên tâm, từ giờ anh sẽ ở bên cạnh chăm sóc mẹ con em. Anh sẽ không để em phải ăn cơm tối 1 mình nữa đâu. Anh hứa đấy.

– Thật á.

– Ừ, anh hứa mà.

Do sinh mổ nên Liên vẫn còn yếu lắm, cô nói chuyện được 1 lúc rồi lại ngất đi vì kiệt sức. Cả 1 tuần đấy, Hùng không đi làm mà ở lại viện chăm vợ. Thấy vợ nằm bất động chỗ phần dưới đau vô cùng muốn đi vệ sinh hay làm gì cũng cần nhờ người khác giúp mà anh xót thương vợ quá. Đúng là đàn ông cứ phải 1 lần vào viện chứng kiến vợ mình đau đẻ, sinh con thì mới hiểu tại sao phụ nữ lại hay gắn liền với từ hy sinh, thiệt thòi, kham khổ… là thế. Giờ thì anh đã hiểu rồi, nhìn vợ mình đau yếu vì 1 lần sinh nở thế này anh chả dám đòi hỏi vợ đẻ nữa, anh sợ và thương vợ lắm.

Hết 1 tuần nằm viện, mẹ con Liên được về nhà. Nhờ 2 mẹ bế cháu hộ, Hùng dìu vợ xuống ô tô vào nhà mà anh cứ sợ nhỡ làm mạnh tay hay đụng chạm gì vào chỗ mổ của vợ thì nguy to. Phụ nữ đúng là khổ sở trăm bề, đứt từng khúc ruột thậm chí là đối mặt với cái chết để sinh con nhưng sau sự hy sinh đó thứ họ nhận được là gì? Sự yêu thương, quan tâm của chồng con hay là sự vô tâm của chồng, bất hiếu của con đây?

Phải nửa tháng trời Liên mới có thể đi lại được bình thường, Hùng xót vợ lắm. Anh xin thôi chức phó giám đốc xuống làm trưởng phòng để có thời gian chăm vợ con. Bởi thời gian trước anh đã quá vô tâm với mẹ con cô ấy rồi, giờ là lúc anh phải chuộc lại lỗi lầm bù đắp cho mẹ con Liên. Bởi hình ảnh vợ vừa sinh con xong nằm bất động trên giường nó cứ ám ảnh và nhắc anh phải đối xử tốt với vợ con mình.

#bau.vn


Mọi phản ánh, ý kiến đóng góp, thông tin nóng, bài vở cộng tác của độc giả có thể gửi cho Ban biên tập theo địa chỉ: Email: info@bau.vn / Hotline: 0904 666 276

Nguồn : bau.vn